Xin giới thiệu tới quý độc giả bài viết “Giảm cân nhanh nhờ nhật ký của chồng” đạt giải "bài viết hay" (cuộc thi viết Dành cho người béo).

Sau khi sinh con lần 2, tôi đã tăng cân một cách nhanh chóng, lòng nhủ thầm nghĩ chắc là hiệu ứng sau khi sinh, vóc dáng có hơi sồ xề một chút không quan trọng, miễn sao con bú đầy đủ dưỡng chất và phát triển khỏe mạnh đó mới chính là yếu tố hàng đầu.

Tôi vô tư không đắn đo xếp những bộ áo quần mi nhon trước đây của mình vào ngăn kéo, thay vào tủ đựng là những bộ áo quần rộng thùng thình.

Tôi chấp nhận mình mập như một lẽ dĩ nhiên mặc dù sau một năm thôi cho con bú, tôi cứ vẫn trên đà tăng cân.

Rồi đến một ngày, những tiến xì xào sau lưng tôi ngày càng nhiều. Những người bạn lâu ngày gặp lại trố mắt nhìn khéo tế nhị nói “bạn bữa này phát tướng dữ nha”, người không tế nhị nói “béo gì mà béo thế” chắc là làm biếng quá phải không?

Có lần do quên máy điện thoại ở nhà, tôi mượn điện thoại của cô bạn đồng nghiệp gọi vào số mình để nhờ mẹ cất hộ, khi tra vào danh bạ điện thoại thì thấy cô bạn đồng nghiệp lưu tên tôi bằng cái tên “dễ thương” - Hsumô, tôi choáng váng nhìn cô bạn và cô ấy toét miệng cười...

Có lần tôi và con trai đầu 4 tuổi ngồi xem ti vi, đến đoạn quảng cáo sữa, cu cậu nhìn trên ti vi rồi nhìn xuống tôi nói: “Mẹ ơi, sao các mẹ trên tivi đẹp thế mà mẹ của con sao lại xấu?”. Tôi hỏi con: “Thế mẹ xấu điểm nào?”. “Cái bụng mẹ to bự thế này này”, cu cậu vừa nói vừa đưa tay minh họa.

Chồng tôi là một người tế nhị, ít nói, rất tôn trọng chuyện riêng tư của người khác.  Anh không bao giờ nói nặng tôi dù chỉ một lần, thế mà anh ấy lại viết nhật ký, nhật ký vì vợ mập, tôi khựng lại run rẫy khi vô tình đọc được những dòng tâm sự tận đáy lòng không dám thổ lộ vì sợ vợ buồn của anh.

Ngày... tháng... năm

Sao bữa nay em mập quá vậy, anh thích hình dáng thon gọn của em trước đây, đôi lúc ngồi cùng bàn nhậu với mấy anh bạn, anh rất tức giận khi các bạn anh đem em ra làm đề tài để bàn tán, anh chỉ biết khuyên em đi tập thể dục chứ chẳng dám nói nhiều vì sợ em buồn.

Ngày... tháng… năm


Anh thật sự xin lỗi em, đáng lẽ hôm nay đi họp lớp anh phải dẫn em đi theo, nhưng anh lại đi một mình, bởi anh sợ… anh sợ bạn bè trêu anh có cô vợ quá mập, giá như em thon gọn như trước đây thì anh hãnh diện vì em biết bao.

Tôi không muốn đọc thêm một dòng nào nữa, gấp cuốn nhật ký, cảm nhận hết dư vị chua chát trong lòng, tôi cảm thấy mình không đủ tự tin khi đứng trước đám đông. Mọi người nhìn tôi bằng lòng thương hại, nhiều đêm tôi khóc thầm vì thương cho bản thân mình. Với quyết tâm tìm lại “dáng xưa”, vì quá nôn nóng giảm béo, tôi đã nhịn ăn, nhưng sau bảy ngày tôi phải chuyền nước, huyết áp giảm mạnh Làm tôi suýt mất mạng.

Được sự chỉ dẫn của bác sỹ tư vấn giảm cân, sáng sớm tôi đi bộ và luyện tập thể dục, tôi không nhịn đói và không bỏ bữa nữa, thay vào đó tôi ăn các loại thức ăn luộc, các thực phẩm ít chất béo, ít dầu mở và ăn nhiều rau xanh, trái cây ít ngọt, không uống đồ ngọt và nước có ga, chia làm nhiều bữa nhỏ trong ngày.

Bên cạnh đó, mỗi tháng tôi ăn một tuần gạo lứt muối mè theo chế độ dưỡng sinh của giáo sư OHSAWA-  phương pháp này đã được tổ chức y tế thế giới (WHO) công nhận.

Sau 6 tháng tôi giảm cân và tìm lại “dáng xưa” tôi sẽ quyết tâm giảm thêm vài cân nữa.

Giờ đây tôi cảm thấy tự tin khi đi bên chồng, trong người cảm giác nhẹ bẫng, sốc vát chứ không thấy nặng nề, uể oải như lúc trước nữa.

Trong ngày sinh nhật thứ 30 của mình, chồng tôi hỏi tôi thích gì để anh mua tặng, tôi mỉm cười nói:

- Anh có thể tặng cho em cuốn nhật ký viết về vợ mập của anh không? Thú thật em vô tình đọc được nhật ký của anh, em đã không đủ can đảm để đọc hết, bây giờ em đã lấy được tự tin và rất tò mò muốn biết đoạn kết của cuốn nhật ký thế nào.

Hãy là người đầu tiên Chia sẻ, có Like và Bình luận hay nhất !

back Trở về

Các bài viết khác